Trong bài viết “Tìm hiểu về chu trình canxi hàng ngày ở gà đẻ Phần 1” chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc cách kiểm tra lượng canxi tiêu thụ và đào thải hàng ngày ở gà đẻ có thể giúp chúng ta thiết kế chương trình nuôi dưỡng tốt hơn, kéo dài chu kỳ sản xuất trứng mà vẫn duy trì chất lượng vỏ trứng. Trong bài này chúng tôi sẽ tiếp tục nói về các đặc điểm về chu trình canxi hàng ngày của gà ở gà đẻ để các bạn có cái nhìn tổng quát nhất.
Nguồn canxi thô
– Cho gà đẻ ăn khẩu phần có một phần canxi thô (ở dạng kích thước hạt lớn) là phương pháp nhằm đảm bảo duy trì đủ lượng canxi trong ruột để gà tiếp tục hấp thu và sử dụng suốt thời điểm gà cần canxi nhất. Với mục đích này, đá vôi thô (2-5 mm) và bột vỏ sò (2-8 mm) được sử dụng bổ sung vào khẩu phần, nhưng vì chúng có thể làm mòn các thiết bị cơ khí, nên thường được cung cấp như là chất bổ sung rắc lên bề mặt thức ăn cho gà vào buổi tối.
Cải thiện nguồn canxi khả dụng.
– Bổ sung thêm axit hữu cơ đã được chứng minh giúp cải thiện khả năng tiêu hóa canxi, đặc biệt ở gà già. Đảm bảo gà nhận được đủ lượng vitamin D, loại vitamin hấp thu kết hợp cùng với canxi, cũng là một biện pháp tốt để giữ cho sự hấp thu canxi đạt mức cao. Ở đây, chúng ta cũng cần lưu ý đến độc tố nấm mốc zearalenone vì nó gắn kết với vitamin D, và có thể gây ra tình trạng thiếu hụt canxi thứ cấp. Hạn chế khẩu phần dư thừa phốt pho cũng có thể giúp làm tăng canxi hữu dụng; phốt pho cũng có thể liên kết với canxi trong ruột làm cản trở tiêu hóa. Ngoài ra, các muối phốt phát thường chứa lẫn tạp khoáng có thể gây trở ngại cho quá trình chuyển hóa canxi và hình thành vỏ trứng. Cuối cùng, nước mặn và khẩu phần thừa muối cũng có thể làm giảm canxi khả dụng, làm vỏ trứng bị hư hại. Thêm vitamin D và / hoặc vitamin C vào trong nước uống được chứng minh giúp làm giảm ảnh hưởng của zearalenone và/ hoặc Clorua dư thừa.
Gà già
– Chất lượng của vỏ trứng thường bị thoái hóa theo diễn tiến tuổi gà. Nguyên nhân đầu tiên là do sự gia tăng kích thước trứng, mà gà thì không thể huy động quá 2.000 mg canxi cho quá trình này, và cũng bởi sự suy giảm khả dụng sinh học của canxi từ thức ăn. Sau cùng, gà già có xu hướng giải phóng quá mức nguồn canxi dự trữ trong xương, dẫn đến những vấn đề về cơ xương và giảm sản lượng trứng. Tăng bổ sung canxi trong khẩu phần ăn không phải là một lựa chọn hay, vì việc làm này sẽ làm ảnh hưởng nghiêm trọng hơn cho hệ thống hấp thu canxi vốn đã mệt mỏi, và gây tổn thương gan. Trong trường hợp này, các tác nhân bảo vệ gan có thể có lợi, nhưng chúng ta cần cố gắng tìm được chất bổ sung thích hợp và thật sự hiệu quả. Cải thiện tính khả dụng của canxi bằng cách áp dụng các phương pháp mô tả kể trên cũng khá mơ hồ vì cơ thể gà ở thời điểm này không thể đáp ứng được áp lực năng suất cao như giống gà mới.
Kết luận
– Hiểu rõ về sự cân bằng canxi thu nhận và đào thải hàng ngày ở các giống gà đẻ hiện nay là điều rất quan trọng nhằm đảm bảo sản lượng tối đa, tuổi thọ, sức khỏe và phúc lợi cho gà. Nếu chỉ dựa vào lượng ăn thì khẩu phần ăn hàng ngày thường không thể đáp ứng đủ nhu cầu canxi cho gà. Khi gà bước vào giai đoạn sau của chu kỳ sản xuất, các biện pháp nhằm đảm bảo nguồn canxi dự trữ sẵn sàng trong giai đoạn đỉnh điểm sản xuất trứng trở nên quan trọng hơn. Việc gà ăn ít lại và giảm dự trữ canxi trong xương là điều không thể tránh được, nhưng chúng ta có thể làm chậm lại quá trình này.
Nguồn: channuoivietnam